Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2012

[Misc] Chuyện ly nước

Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!" Chủ hỏi: "Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?" Ly đáp: "Chắc vậy!" Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly. Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu. Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống. Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát. Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận. Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!" Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu. Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất. Ly

[Myself] Bức thư tình số 2

Chào L, Để bắt đầu, anh sẽ kể em nghe một đoạn về bộ phim rất hay anh đã từng xem. Bộ phim Big Fish, trong phim có một đoạn thế này: “Họ nói rằng khi bạn gặp người trong mộng. Thời gian sẽ dừng lại. Ta sẽ nhìn rõ mồn một tình yêu của mình, xinh đẹp và tỏa nắng”. Đoạn tiếp theo là thế này : “Nhưng không ai nói với bạn khi thời gian bắt đầu chuyển động lại, nó sẽ quay nhanh hơn để bắt kịp giờ”. Đoạn sau đó: ”Tôi vừa thấy người phụ nữ tôi sẽ lấy làm vợ. Tôi biết tôi sẽ lấy cô ấy. Tôi sẽ dành cả cuộc đời để tìm cô ấy hoặc sẽ chết cô độc một mình.” Anh gặp em, thời gian dừng lại, con tim anh thổn thức, giọng hát ấy, nụ cười ấy, anh không thể nào quên được. Nụ cười của em, thật đẹp, như ánh mặt trời chói chang, nhưng lại thu hút mọi ánh nhìn. Ngoài nụ cười ấy thì anh không có thêm bất kỳ thông tin nào về em. Anh không biết đó có phải là định mệnh hay không? Cho dù nó có là gì thì anh cũng sẽ không để tuột mất được. Đúng là thời gian sẽ trôi nhanh hơn để bắt kịp giờ. Lúc anh nhận ra th

[Misc] Cánh cửa đã đóng

8h15pm : em đến nhà đón gái đi café. Hôm nay em mới để ý gái xinh,xinh hơn nhiều so với 2 năm trước ( mặc dù hồi yêu em gái cũng dc đánh giá là xinh rồi) nhưng 2 năm qua có lẽ là biết cách ăn mặc và trang điểm hơn cộng thêm cái kính trên mắt khiến gái thực sự xinh lên rất nhiều. - Sau khi nghe hết bản nhạc em mới cất lời hỏi han linh tinh rồi vào đề : em nói “anh với em sẽ là bạn tốt của nhau nhé” ( nói rồi em mới để ý là câu này sao giống câu 2 năm trước gái nói thế ). gái im lặng không nói gì chỉ cúi mặt khuấy cốc café . em biết khi gái không nói gì có nghĩa là gái đang buồn (hồi trước khi em làm gì khiến gái không vui gái đều im lặng kiểu thế ) - một lúc sau gái nhìn em nói “ em xin lỗi mà” . em lặng lẽ uống cốc café rồi nói: “ anh xin lỗi nhưng đã quá muộn để bắt đầu lại rồi em ạ. Anh thừa nhận anh đã từng rất mong mỏi muốn em quay trở lại…nhưng giờ đã quá muộn rồi.” gái hỏi em: “ anh đã có bạn gái mới chưa” em bảo “chưa” như hiểu ý gái muốn nói gì . em nói tiếp “ nhưng 2 năm

[Misc] UT Gala 2012 - Những tiết mục yêu thích

Độc đáo nè: I like it: Chất giọng bạn này rất lạ: Kỉ niệm đặc biệt ;)): Bạn này đúng là làm chủ sân khấu, phong thái khác hẳn phần còn lại: "Chất": Acapella: Kịch 2 phần:

[Myself] Bức thư tình số 1

Gửi em X, Anh không biết nên bắt đầu như thế nào nữa. Hôm nay trời đẹp nhỉ?...Em khỏe không?... Em đang làm gì đấy?... Anh là như vậy đấy, một thằng con trai vụng về, không giỏi ăn nói, không biết thế nào để mở đầu một câu chuyện, càng không biết cách để làm em cười. Nói về em đi, em đẹp lắm, em dễ thương, là mục tiêu theo đuổi của biết bao thằng con trai trong khoa. Giọng nói của em dịu dàng, rất nữ tính, anh nghe mà mê mẩn. Khi biết em vào KTX, anh biết đó là một cơ hội không thể tốt hơn, để anh có thể gặp em nhiều hơn. Chúng ta cùng nhau đánh cầu lông, cùng nhau tập thể dục buổi sáng. Tình yêu trong anh đã qua lớn, dường như sẽ làm tim anh vỡ tung nếu anh không không giải thoát nó, anh quyết định sẽ tỏ tình với em. Em có biết là anh phải vận dụng hết tất cả can đảm của mình, phải an ủi, răn đe, trấn tĩnh, thậm chí đe dọa bản thân mới dám tỏ tình với em. Gặp em, anh chỉ có thể thốt lên một câu duy nhất :“Anh yêu em”... Một sự im lặng đáng sợ, em từ chối, con tim anh như tan vỡ,

[Think] Làm gì với 1 USD cuối cùng?

Người Mỹ nếu bị rơi vào hoàn cảnh còn 1USD cuối cùng ấy, thì người Mỹ sẽ đến chợ đầu phố dùng nó mua được một quả táo, rồi chạy đến cuối phố để bán lại với giá 1,2USD, rồi lại quay về chợ đầu phố mua quả táo khác…cứ thế 1USD quay vòng sinh lãi thật nhanh..Người Mỹ nói chung năng động, thực dụng, kinh doanh hiệu quả, không sĩ diện. . Nếu là người Pháp thì người Pháp mang 1USD đến cửa hàng hoa, anh ta chỉ mua được một bông Hồng mà thôi, cầm đi gặp người yêu của mình, vừa đi nước mắt cùng với những ý thơ buông ra lã chã, gặp nàng quì xuống dưới chân nàng dâng tặng nàng bông hoa cuối cùng và bài thơ thuyệt mệnh..Người Pháp lãng mạn, Galand.. . Người Tàu khi rơi vào trong hoàn cảnh đó thì anh ta sẽ tìm người Tàu khác cùng cảnh ngộ, rồi họ chung nhau những đồng đola cuối cùng ấy để mở quán mì hoành thánh, phá sa, bát cảo…đắp đổi qua ngày và tìm cách phát triển. Nhiều chục năm trôi qua đến bây giờ họ đã có của ăn của để, người ta đến hỏi vui rằng; có phải các công đã đi lên từ một thùng

[Misc] Người Do Thái

"Bài này tôi lược dịch và tổng hợp từ nhiều nguồn, nhân dịp nghe chuyện người Do Thái và vì thầy hướng dẫn hiện tại của tôi là một Giáo sư người Do Thái ở Anh có tên tuổi khiến tôi đi hêt từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. . Để mở đầu, xin được trích dẫn rằng, dân số Do Thái trên thế giới hiện nay vào khoảng xấp xỉ 13 triệu người (tức là khoảng 0.21% dân số thế giới - số liệu năm 2000), tức là cứ 470 người thì có 1 người Do Thái. Vậy nhưng, vào khoảng giữa thế kỷ 19, 1/4 các nhà khoa học trên thế giới là người Do Thái, và tính đến năm 1978, hơn một nửa giải Nobel rơi vào tay người Do Thái. Như vậy có đến 50% đóng góp cho sự tiến bộ của loài ngưởi chỉ do 0.21% dân số đảm nhiệm. . Những tên tuổi lớn của thế kỷ 20 có thể kể đến như bộ óc thế kỷ Albert Einstein, Sigmund Freud, người sáng tạo ra chủ nghĩa Cộng sản Karl Marx, Otto Frisch, .v.v. đều là người Do Thái. . Dù không phải là chủng tộc lớn, vậy nhưng không một nhóm chủng tộc nào có thể sánh được với người Do T

[Music] Còn đâu

Em bơ vơ giữa trời, mùa xuân gió tuyết rơi. Hạ thu xa mùa khơi, chìm trong tiếng chia phôi. Em mong manh giữa đời, tìm anh trong hồi ức. Quạnh hiu, tiếng thổn thức, cuối đường sao vẫn chỉ mình em. DK: Chiều nghiêng nắng nhạt dần, khuất lấp chân mây. Phải yêu dấu còn đây, tình yêu cứ thế lụi tàn. Dẫu mặn nồng năm tháng. Từng bàn tay đan xiết, say hạnh phúc vội vàng. Trái tim ngủ yên chợt hoang mang. Hình dung dĩ dãng, lặng câm ngày tháng nhói đau khi anh hôn dịu dàng. Bằng đôi môi chua chát, em làm vỡ tan người. Nhặt từng đau thương rớt rơi, mắt em ước nhòa. Còn tình yêu nào cho em....

[Secret] Chuyện thường ngày

Lắm lúc cái cuộc sống này cũng khó khăn thật, đủ thứ chuyện phải lo, đủ thứ khó khăn phải giải quyết. Chuyện sẽ không có gì nếu bạn trải qua mọi chuyện một cách suôn sẻ, nhưng nếu bạn gặp trở ngại quá lớn và thất bại. Bạn có gượng dậy nổi không, nếu gượng dậy không nổi thì ai sẽ giúp bạn đứng dậy, hay bạn phải tự đứng dậy một mình và căm ghét con người, cuộc đời vì không ai giúp bạn? Để mình kể bạn nghe một câu chuyện: “Ở một cánh đồng nọ, có một con thỏ, nó có bạn gái là thỏ hồng và một thằng bạn thân là thỏ đen. Nó thì lúc nào cũng tốt và hay giúp đỡ các con vật trên cánh đồng. Vì thế nó có khá nhiều bạn bè, mọi chuyện diễn ra rất tốt đẹp, nó là một con thỏ hạnh phúc. Một hôm, nó phải sang một vùng khác để gặp một người bạn cũ, nó bảo là 3 hôm sẽ về, mọi người đều đi tiễn nó. Trên đường đi nó bị lọt xuống một cái hố rất sâu, không thức ăn, không nước uống. Trong thời gian đó, nó luôn mong mỏi sẽ có bạn bè nó, thấy qua 3 ngày nó chưa về sẽ đi tìm nó, nhưng chả có ai. Nó phải đào th

[Think] Giấc mơ bị đánh cắp

1. Trong nhóm thợ xây đang làm việc cạnh nhà tôi, có một cậu phụ hồ dáng ốm yếu thư sinh, nhưng luôn miệng ca hát. Cậu vừa tốt nghiệp phổ thông, làm những việc vặt như khiêng vác, sắp xếp đồ đạc, và ở lại công trường vào ban đêm để trông coi vật liệu. Đêm, nằm dài trên chiếu, dưới ánh đèn tờ mờ, xung quanh ngổn ngang gạch cát, cậu vừa đọc ngấu nghiến những tờ báo tôi cho mượn vừa hát vang hết bài này đến bài khác. Hỏi chuyện mới biết, ba mẹ cậu đều đi làm mướn, cố cho con học hết phổ thông, giờ thì ngặt lắm nên cậu phải lên Sài Gòn làm phụ hồ để kiếm sống và phụ giúp ba mẹ. Rồi cậu nói chắc nịch là sẽ kiếm đủ tiền để mai mốt đi học tiếp. Tôi hỏi cậu thích học ngành học gì. Cậu nói ngay rằng mình sẽ thi vào Nhạc viện. Một cậu phụ hồ nhà nghèo rớt đang nuôi giấc mơ vào Nhạc viện. Một hình ảnh dường như không thật khớp. Như hiểu ánh mắt ngại ngần của tôi, cậu nói thêm rằng nhiều người đã khuyên cậu nên theo một ước mơ khác, thực tế hơn. Nhưng cậu tin vào bản thân, và không có một c

[Music] Somebody That I Used To Know (Cover)

Now and then I think of when we were together Like when you said you felt so happy you could die I told myself that you were right for me But felt so lonely in your company But that was love and it's an ache I still remember You can get addicted to a certain kind of sadness Like resignation to the end Always the end So when we found that we could not make sense Well you said that we would still be friends But I'll admit that I was glad that it was over But you didn't have to cut me off Make out like it never happened And that we were nothing And I don't even need your love But you treat me like a stranger And that feels so rough No you didn't have to stoop so low Have your friends collect your records And then change your number I guess that I don't need that though Now you're just somebody that I used to know Now you're just somebody that I used to know Now you're just somebody that I used to know Now and then I think o

[Music] The world is not enough

I know how to hurt I know how to heal I know what to show And what to conceal I know when to talk And I know when to touch No one ever died from wanting too much The world is not enough But it is such a perfect place to start, my love And if you're strong enough Together we can take the world apart, my love People like us Know how to survive There's no point in living If you can't feel the life We know when to kiss And we know when to kill If we can't have it all Then nobody will The world is not enough But it is such a perfect place to start, my love And if you're strong enough Together we can take the world apart, my love I feel safe I feel scared I feel ready And yet unprepared The world is not enough But it is such a perfect place to start, my love And if you're strong enough Together we can take the world apart, my love The world is not enough The world is not enough No Nowhere near enough, The world is not enough

[Misc] Không mắc cười hông lấy tiền =))

[Music] Goodbye my lover

Did I disappoint you or let you down? Should I be feeling guilty or let the judges frown? 'Cause I saw the end before we'd begun, Yes I saw you were blinded and I knew I had won. So I took what's mine by eternal right. Took your soul out into the night. It may be over but it won't stop there, I am here for you if you'd only care. You touched my heart you touched my soul. You changed my life and all my goals. And love is blind and that I knew when, My heart was blinded by you. I've kissed your lips and held your hand. Shared your dreams and shared your bed. I know you well, I know your smell. I've been addicted to you. [x2] Goodbye my lover. Goodbye my friend. You have been the one. You have been the one for me. I am a dreamer and when I wake, You can't break my spirit - it's my dreams you take. And as you move on, remember me, Remember us and all we used to be I've seen you cry, I've seen you smile. I've wat

[Misc] Tự nhủ

Tác giả: Lý Khai Phục từng là Phó tổng giám đốc Microsoft toàn cầu trong thập kỷ 90, rồi đảm nhận Phó tổng giám đốc Google châu Á năm 2005. Ông sinh năm 1961 tại Đài Bắc, thường gây sóng gió bởi những phát ngôn sáng suốt nhưng ngôn từ trần trụi khó nghe. Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC. Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác. Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi kh

[Misc] Người ăn mày và con chó nhỏ

Chuyện kể rằng trên cây cầu trong ngôi thành nọ có một người hành khất. Ông ta không biết kéo đàn, cũng không biết hát, thậm chí còn chẳng biết viết ra cảnh ngộ bi thảm của mình lên giấy, rải xuống đất để mong nhận sự thương xót của khách qua lại. Mỗi ngày, ông chỉ biết ngồi chồm hỗm dựa vào thành cầu, co ro rúc mặt vào trong đầu gối, bên cạnh đôi chân gày gò để một cái bát mẻ cũ kỹ. May mà người qua lại chiếc cầu rất đông, thi thoảng cũng có người đem vài đồng bạc lẻ vứt vào trong bát. Khi đêm đến, người hành khất sẽ trở về chỗ trú ngụ của ông – một cái vườn rau ở ngoại ô, bị bỏ hoang đã lâu. Một hàng rào xiêu vẹo bao lấy vườn rau bỏ hoang, bên trong có một túp lều nát, người hành khất già đã lánh rét ở đó được mấy mùa đông lạnh giá. Trong vườn rau còn có một miệng giếng khô, bên giếng có một gốc cây già. Gió mùa đông bắc ùa về, thành phố đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông. Người trên cầu thưa thớt hẳn đi, lão hành khất đang định sẽ về nghỉ, bỗng từ đâu chạy tới một con chó

[Misc] Chuyện những đôi giày

Câu chuyện của John John đang sống trong 1 thị trấn nhỏ. Một ngày nọ, khi mùa đông đến, cậu cảm thấy mình cần 1 đôi giày mới. John bắt đầu dạo qua đống các cửa hàng giày mà trước kia cậu chưa hề quan tâm tới. John bước trên phố và ngắm nhìn các đôi giày qua tủ kính. Những đôi giày thật đẹp đối với cậu. Trước kia cậu chưa từng tự mua 1 đôi giày hay thứ gì cho mình bao giờ vì thường được tặng hay mua hộ. Mọi thứ đều mới lạ. John để ý có 1 đôi giày rất vừa ý trên giá. Nó có nhiều điểm giống những đôi giày mà mẹ cậu thường mua, một đôi giày đế mềm với lớp vải ấm áp. Cậu muốn mua nó nhưng chưa biết làm thế nào. Cánh cửa vẫn đóng. John thử nhiều cách như bấm chuông, gõ vào tấm kính, vẫy tay nhưng cánh cửa vẫn đóng kín. Cậu cứ đứng chờ mãi mà không thấy ai mở cửa cả rồi băn khoăn tự hỏi: ”Cửa hàng gì mà kỳ lạ vậy, bày bán giày mà không mở cửa thì mình biết làm thế nào?” John nhún vai, giữ trong đầu câu hỏi đó và đi tìm 1 nơi khác. Một điều mà sau này John mới hiểu tại sao cửa hàng đó khô

[Music] I'm all about you

There's somethin' that I've got to say You're always with me Even though, you're far away Talkin to you on my cell Just the sound of your voice Makes my heart melt Oh girl, well it's true I'm all about you I'm all about us No, baby, you never have To question my love And every night There's a new crowd But it's always you That I'm singing about There is only one these words Are going out to Oh girl, I'm all about you I know you worry sometimes, Some other girl will make me forget you're mine There's not a doubt in this world That anyone could take the Place of my number one girl It's true I'm all about you I'm all about us No, baby, you never have To question my love And every night There's a new crowd But it's always you That I'm singing about There is only one these words Are going out to Oh girl, I'm all about you When i

[Music] In order to live

My heart beating like this Is probably because you passed through it Although our love is passing by You are the person I long for the most in the world At some point, I am calling out your name * I want you - in order for me to live Even if the love hurts, I will wait right here Love is meeting again someday even though we're far apart Because if I don't have you, I think I will die - in order to live Why tears fell without reason Why my heart hurt that much I want to run to you right now and tell you * repeat Because I might never see you again Because you might disappear like thin air I am afraid I want you - in order for me to live The person who made me live is you I'm even thankful for my tears - because you gave them to me Even longing for you makes me happy In order to live, I love you